Chiều buồn… phố bỗng gội mưa
Nửa vàng xa nắng, nửa xưa vô thường.
Bầy cây lấp ló soi gương
Ánh tà dương xuống vội nhường nắng khuya.
Lang thang mảnh áo đường kia
Vội về ngày tắt, đêm trường thao thao.
Nhân lòng động, Thế lao đao
Ngày trôi lặng ngắt, gầy hao phong trần.
Xin người gìn giữ xác thân
Nổi đau chóng khuất, tình thân thêm nồng.
Chân trời ngã ánh dương hồng
Trên đầu mưa đó, xa bồng lai viên.
==
TienDang