“Em không thể là chiều
Mà nhộm anh đến tím”
Em giống như biển vậy.
“Hoàng hôn ghé, biển chiều thật tím.
Bãi cát vàng nhộm màu nhớ em.”
Tiếng sóng biển rì rào. Nhưng…
“Sóng có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay Em chẳng đến
Bởi sóng đã làm Anh nghiêng ngã vì Em”
Biển đã từng xanh, nhưng giờ hoang vắng… thiếu gì chăng? Vì em không đến…!
“Có người từ lâu nhớ thương biển
Ngày xưa biển xanh, không như bây giờ biển là hoang vắng”
Những chiều tím nhớ thương, bãi cát vàng nơi hẹn ước… nhưng giờ chỉ còn lại sự “hoang vắng”. Đứng trước biển bao la, anh chỉ muốn gào thét… Chăng là vì biển có thể lấn át tiếng lòng anh và cuốn nỗi đau ấy đi.
“Lời tôi nhỏ bé, tiếng gió thét cao biển tràn nỗi đau”
“Sóng” hạnh phúc anh có to lớn, cuồn cuộn và dồn dập vì tình yêu em dành cho anh quá lớn.
Nhưng sóng biển dù lớn đến đâu cũng về bờ… tan ra… và chỉ còn lại bọt trắng xóa. Nhiều lần…
“Anh xin làm biển biếc
Hôn mãi cát vàng êm
Hôn thật khẽ thật êm
Hôn êm đềm mãi mãi”
Nhưng phải chăng bờ không muốn giữ, để sóng tan ra như thể nhạt nhòa. Đánh tan cả giấc mơ êm ái cùng nhau dưới ánh chiều tím. Đánh hoài đến biển cũng vơi cạn
“Tình em quá lớn sóng cũng vỡ tan đời tôi đánh mất
Giấc mơ không còn biển xưa đã cạn”
Tiếng biển lớn hơn tiếng anh, biển đang khóc với anh? Hay là một sự che đậy của tiếng lòng… tiếng rên rỉ của trái tim khi “vắng em trong đời”. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, sóng vẫn dậy từng cơn… Nhưng chăng trong lòng anh… tiếng sóng đã tắt… biển đã cạn… trái tim anh và trái tim lớn của biển đã chết… chết nơi tình yêu quá lớn của em tan ra. Biển cứ vỗ mãi ngàn năm nhưng thân xác anh thì không thể. Nhưng trái tim anh, tình yêu anh dành cho em vẫn mãi vỗ ngàn năm cùng biển, nó sẽ “hóa kiếp mây ngàn” để cùng biển nhớ về em. Và biển sẽ cùng anh trong nỗi nhớ cô đơn.
“Vắng em trên đời biển thầm than khóc ngàn lòng với tôi
Cùng tôi biển chết, cùng em biển tan
Ngàn năm nỗi đau hóa kiếp mây ngàn cô đơn biển cạn”
Những buổi chiều tím vẫn mãi mãi tồn tại, nhưng giấc mơ không về nữa. Anh ngồi lắng nghe những cơn sóng vô hồn, man dại và quạnh hiu. Và anh biết biển “lòng” đang cạn dần cùng nỗi đau. Biển đang ôm anh than khóc ngàn lần hay anh không ôm hết được trái tim của biển. Một trái tim ứa lệ, sầu cảm với nỗi nhớ vô bờ…
“Sóng ru não nề, hải âu không về
Vắng em trên đời biển thâm than khóc ngàn lần với tôi”
Em đi rồi, biển chiều tím nhuộm lòng anh… Biển cạn… Biển đau!
————————— TIENDH —————————-